Sốc trước yêu cầu cuối cùng từ người bạn thân thiết.
Tôi và Dung là bạn thân từ mẫu giáo. Dù mỗi người theo một ngành nghề khác nhau, chúng tôi vẫn giữ liên lạc. Khi có người yêu, chúng tôi luôn giới thiệu cho nhau đầu tiên. Năm 25 tuổi, tôi kết hôn, và một năm sau Dung cũng lập gia đình. Tuy nhiên, tôi không hạnh phúc với chồng, anh ta vũ phu và nghe lời mẹ. Sau khi bị đánh đến nhập viện, tôi quyết định ly hôn, ra đi với hai bàn tay trắng và một cậu con trai 3 tuổi. Trong khi đó, Dung có cuộc sống viên mãn, chồng cô ấy yêu thương và chiều chuộng. Gia đình Dung đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong những lúc khó khăn. Khi đến thăm Dung, tôi thường cảm thấy chạnh lòng trước hạnh phúc của cô ấy.
Anh đã giúp tôi vào công ty với mức lương cao hơn để nuôi con. Dung thường mời mẹ con tôi đến nhà ngủ lại và coi con tôi như con rể. Khi thấy Dung được chồng cưng chiều, tôi cảm thấy chạnh lòng. Tôi càng đến nhà Dung nhiều hơn và đôi khi bị xiêu lòng trước sự ga lăng của chồng cô ấy. Dù cố gắng kiểm soát cảm xúc, nhưng tôi lại nảy ra ý định dựa dẫm vào anh. Dung tốt bụng, thường kéo mẹ con tôi ở lại ăn cơm và ngủ lại, khiến tôi càng không kiềm chế được tình cảm với chồng cô ấy. Tôi bắt đầu lên kế hoạch tiếp cận anh, mượn cớ buồn chuyện gia đình để ở lại với Dung.
Mỗi đêm, sau khi tắm, tôi thường mặc váy ngủ lụa mỏng để thu hút sự chú ý của anh. Một đêm, khi biết Dung vắng nhà, tôi đã ôm anh và bày tỏ tình cảm, nhưng anh trả lời rằng trái tim anh chỉ dành cho Dung. Tôi rất sốc và quyết định tránh mặt họ bằng cách chuyển việc, nhà trọ, và cả trường học của con. Dung không hiểu lý do và nghĩ rằng tôi giận dỗi vì cô ấy. Khi thấy Dung ngày càng yếu đi, tôi cảm thấy ân hận. Đến đầu tháng 11, Dung bất ngờ gặp tôi và khóc, đưa cho tôi tờ giấy khám sức khỏe với kết luận ung thư máu, khiến tôi bàng hoàng.
Cô ấy nhập viện liên tục, và tôi thường đến chăm sóc. Nhìn Dung ngày càng yếu, tôi cảm thấy ân hận vì những việc đã làm. Đến giữa tháng 12, cô ấy mất, và trong giây phút cuối, cô ấy muốn gặp tôi. Dung nhờ tôi chăm sóc chồng và con gái cô ấy, vì cô tin tôi sẽ mang lại hạnh phúc cho họ. Cô ấy cũng biết tôi thích chồng cô nhưng luôn tin tưởng tôi. Ngày cô mất, tôi khóc vì sự độ lượng của Dung và những toan tính của mình. Tôi giữ bí mật những lời cô nói, nhưng nhìn chồng và con gái cô đau khổ, tôi băn khoăn liệu có nên thổ lộ tình cảm với anh ấy không.



Source: https://afamily.vn/giat-minh-truoc-yeu-cau-cuoi-cung-cua-ban-than-20161223101517752.chn